Wednesday, July 22, 2015

[YooSu] Running - Chapter 29

“Anh đang bày mưu giết lão!”

Những sự kiện trên màn hình ti vi phản chiếu qua đôi mắt của Yoochun. Anh lắng nghe từng lời người phóng viên nói.
Bản tin đang nói về một doanh nhân họ ‘Hwang’ được phát hiện đã chết trong căn biệt thự của mình. Căn biệt thự bị đốt cháy và thân thể bị thiêu rụi của Hwang được tìm thấy tại văn phòng của ông. Người ta đoán rằng ông đã tự sát do thất bại trong làm ăn và bất lực trước nguy cơ bị phá sản. Yoochun tự hỏi không biết cảnh sát cần bao nhiêu thời gian để phát hiện ra người đàn ông đã này kiếm tiền phần lớn dựa vào việc cung cấp cocaine và methamphetamine cho giới xã hội đen.
Và sau đó sẽ còn có một chuyện nữa mà cảnh sát sẽ không bao giờ phát hiện ra: tỷ như sự thật là Bae đã giết Hwang vì đã phản bội lão và đám cháy được dùng chỉ để che đậy những vết sẹo do tra tấn mà Bae đã gây ra cho gã.
Và họ sẽ không bao giờ biết được Yoochun đã sắp xếp hết mọi chuyện. Đúng là Hwang đã báo với cảnh sát về cái club của Bae... nhưng đó chỉ là vì Hwang nghĩ Bae đã phản bội gã.
Hwang đã mất các mối làm ăn từ khi người ta nhìn thấy được mối liên kết giữa gã và năm băng đảng bị sụp đổ. Rồi cuối cùng gã cũng tìm thấy thiết bị nghe trộm được gắng vào trong một cái cặp đựng tiền được đặt trong văn phòng riêng của lão. Mất nhiều thời gian hơn là Yoochun muốn, nhưng thà muộn còn hơn là không bao giờ.
Yoochun đã đặt thiết bị nghe vào chiếc cặp tối hôm đó, khoảng hai tháng trước, sau khi họ có buổi giao dịch với Hwang; khi trợ thủ của Hwang đưa cho Yoochun cái bật lửa để mồi thuốc.
Kế tiếp sẽ là vị đối tác béo bở thứ hai của lão Bae: Song. Song cung cấp vũ khí cho Bae. Một khi tin tức về Hwang tỏa ra ngoài, khẳng định Song sẽ kiểm tra lại tất cả mọi thứ hắn đã nhận được từ Bae. Rồi sau đó hắn sẽ tìm thấy được thiết bị nghe trộm của gói hàng thứ hai mà Yoochun đã nhờ một cô bé đưa cho Cho Kyunhyun.
Sự hy sinh là cần phải xảy ra. Ít nhất thì bây giờ, lũ người xấu đang hy sinh vì lợi ít của điều thiện.

=====

“Mày đây rồi!”
Geun Suk vùng tay và chuẩn bị tấn công người kia. Sau đó hắn nhận ra người đó là ai. “Changmin?”
“Tại sao cậu lại không gọi điện cho tôi? Tôi phải mất nhiều thời gian như vậy chỉ để tìm cậu ở một nơi riêng tư,” Changmin hỏi. Sau đó cậu liếc nhìn không gian yên tĩnh xung quanh. “Tôi có nên được biết vì sao cậu lại ở đây vào giờ này hay không?”
Cánh đồng này là nơi rất khó tìm. Kể cả nếu như ai đó có đi theo Geun Suk, họ cũng sẽ bị lạc ngay thôi... trừ phi người đó là Changmin và đã biết rõ đường đi trong địa điểm bí mật này. Changmin đã đi theo Geun Suk, và cũng kinh ngạc vì hắn cũng biết về nơi này. Là bởi vì chỉ còn một người khác nữa biết rõ về nơi này (ngoài Changmin). Người đó là...
“Cậu thật khá trong khoảng tìm kiếm người khác đó,” một giọng nói ngắt lời họ.
Đôi mắt Changmin căng ra. “Yoochun!”
Geun Suk đã phải ngướng mày trước sự quen thuộc của Changmin đối với cái tên giả này. Geun Suk vẫn gọi anh là ‘Micky’.
“Sao cậu lại ở đây? Cậu bỏ Kibum ở đâu?” Yoochun gặng hỏi.
“Kibum an toàn rồi, đừng lo. Em đã cố theo dấu Geun Suk vì em muốn thông tin. Em muốn biết chuyện gì đã xảy ra với tất cả những cuộc công kích của cảnh sát và em đang hy vọng bằng cách nào đó em có thể sử dụng điều này như một lợi thế cho mình,” Changmin giải thích.
“Anh biết cậu đang nghĩ gì. Không cần đâu. Anh đã làm hết rồi. Mọi chuyện sẽ sớm kết thúc thôi và không một ai sẽ phải ẩn trốn nữa.”
Changmin cau mày. “Đó là những gì anh đã làm trong những tháng qua? Mà không có em?”
“Kibum cần cậu... và cậu ấy sẽ luôn cần cậu ở bên cạnh cậu ấy. Anh sẽ rất cảm kích nếu như em tiếp tục không nhúng tay vào vụ này.”
Changmin trừng mắt nhìn Yoochun rồi sau đó là nhìn Geun Suk. Cậu chợt hiểu ra mọi chuyện. “Geun Suk chính là người đã đặt lời nhắn trước cửa nhà Jung Yunho.”

[F.l.a.s.h.b.a.c.k]
“Geun Suk đang bọc lót cho em. Bae sẽ không nghi ngờ em đâu,” Changmin giải thích. Geun Suk nợ Changmin mạng sống của mình và kể cả khi gã là một trong những kẻ được Bae trọng dụng nhất, gã vẫn chịu giúp Changmin.
“Không quan trọng. Anh không muốn kéo em theo và anh cũng không muốn gây rắc rối cho Geun Suk. Nó là một thằng nhóc tốt.” Yoochun nhớ lại.
[E.n.d.F.l.a.s.h.b.a.c.k]

Changmin thầm mắng mình. Từ giọng nói của Yoochun, lẽ ra cậu nên nhận ra được Yoochun cũng đã móc nối với Geun Suk.
“Anh liên lạc với Geun Suk ngay sau cái hôm Kibum phát hiện ra sự thật. Bọn anh đã nói chuyện và anh phát hiện ra Bae đang theo dõi chúng ta. Thêm một lý do nữa buộc anh phải trả Junsu lại cho Jung.”
“Vậy nên anh có thể quay về với Bae?”
Yoochun gật. “Anh chưa bao giờ nói với cậu, nhưng anh đang giữ con vi chíp. Nó nằm trong sợi dây chuyền mà Junho đã tặng cho em trai hắn.”
“Vậy tại sao anh lại không đưa con vi chíp cho cảnh sát?” Changmin thắc mắc.
“Câu hỏi ngu ngốc, Changmin,” Geun Suk châm chọc. Changmin trừng hắn.
Sau đó cậu suy nghĩ về câu hỏi và tự đưa ra câu trả lời cho chính mình, “Là vì con vi chíp sẽ chỉ đưa lão Bae vào tù và lão có thể dễ dàng thuê một ai đó có bảo lãnh lão ra. Tên luật sư ma mãnh của lão thậm chí còn có khả năng tìm ai đó thế mạng cho lão trong tù nữa. Nếu chuyện đó xảy ra, Bae sẽ muốn trả thù... và lão sẽ giết hết tất cả chúng ta.”
“Cách duy nhất để ngăn lão Bae gây thêm hại nữa...” Yoochun lên tiếng.
“Là giết chết lão! Anh đang bày mưu giết lão!” Changmin la toán lên với đôi mắt căng ra hết cỡ. Đây là một chuyện tốt khi họ đang ở nơi vắng vẻ. Yoochun có thể nhìn thấy tính cách của Kibum ảnh hưởng Changmin rất nhiều. Điều này làm anh muốn mỉm cười.
“Anh muốn giải thoát tất cả mọi người khỏi Bae. Không chỉ là vì Junsu; mà còn vì cậu, vì Kibum, và cả vì Jung và bạn trai của hắn nữa. Có những người trong băng nhóm chỉ muốn có một cuộc sống bình thường, nhưng chuyện này sẽ không khả thi nếu như đế chế của lão Bae chưa bị hạ bệ.”
Changmin nhìn theo ánh mắt của Yoochun và cậu thấy mình đang nhìn vào đôi mắt buồn bã của Geun Suk. “Geun Suk là một trong những người họ.”
“Có một cô gái mà tôi đã yêu. Tên cô ấy là Shin Hye. Nhưng mà... tôi không thể nào thoát khỏi giới xã hội đen khi mà tôi là một phần trong đó, cô ấy sẽ gặp nguy hiểm. Cậu hiểu mà, đúng không?”
Changmin nghĩ về Kibum. Cậu vẫn chưa thổ lộ với Kibum, lo sợ quá khứ của cậu sẽ bắt chẹt cậu và làm hại người mà cậu yêu. “Ừ, tôi hiều.”
“Vậy thì đi đi,” Yoochun lệnh.
“Nhưng em không thể nào để hai người làm chuyện này một mình được,” Changmin phản đối.
“Vì Kibum, em không thể. Geun Suk cũng sẽ không. Nó sẽ bỏ đi thật xa với Shin Hye khi ngày đó đến. Anh sẽ làm chuyện này một mình và anh sẽ chiến thắng,” Yoochun ngừng nói. “Còn giờ thì đi đi để anh và Geun Suk có thể thảo luận chi tiết hơn. Anh muốn hạ gục Bae nhanh nhất có thể. Thời điểm hoàn hảo là trong tuần này. Chúng ta không thể đánh mất cơ hội này được.”
Changmin cúi thấp đầu. Cậu ngậm chặt miệng lại để không bật ra, ‘Em có Kibum. Geun Suk có Shin Hye. Vậy còn anh và Junsu thì sao?’

=====

Junsu ngồi bật dậy, ướt đẫm mồ hôi. Chỉ là một giấc mơ. Một cơn ác mộng. Chỉ là một cơn ác mộng mà thôi.
Ánh mắt cậu chu du sang phía bên kia của căn phòng, nơi cái vali và những con thú bông bị bỏ mặc. Cậu nhìn lên cánh cửa bị khép chặt của phòng mình và sau đó nhìn sang cái đồng hồ. Lúc này, Yunho và Jaejoong gần như đi đã ngủ rồi.
Vì thế Xiah có dũng khí để bước xuống giường. Cậu kéo Ngài Thỏ lên rồi trở lại giường.
Ôm con thú bông gần lên tim mình, cậu lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

=====

“Geun Suk, sao cậu lại gọi tôi ra đây vào lúc này? Có chuyện gì à?”
“Có một chuyện... tôi không biết là Micky đã kể với cậu hay chưa...”
Changmin không thể nhìn rõ lắm biểu cảm của cậu thanh niên trong bóng tối. “Chuyện gì vậy?”
“Tôi biết được chuyện này từ Kagin... vì cậu ta đã ở đó lúc tôi bận công việc ở ngoại thành,” Geun Suk ngừng nói. “Cậu còn nhớ kim Bomi không?”
“Vợ lão Bae. Ả ta ngoại tình và lão đã... tra tấn ả cho đến chết,” Changmin nhớ lại.
Geun Suk từ tốn nói, mừng là để tài này đã thu hút được sự chú ý của Changmin. Anh xin lỗi vì phải làm như thế này, nhưng anh đã hứa với Micky phải làm như thế. “Bomi đã lừa dối Bae... vì Junho.”
Đôi mắt Changmin căng ra. Cậu cũng có phi vụ phải làm khi chuyện này xảy ra nên cậu biết rõ chi tiết. Mà cũng chả ích gì khi Bae đã cố giấu kín mọi chuyện.
“Có nghĩ là...”
“Junho đánh cắp con vi chíp và muốn dùng nó để hăm dọa Bae... không phải vì tiền, mà là để lão thả Bomi ra. Họ yêu nhau. Họ muốn cùng nhau bỏ trốn, nhưng... chuyện đó đã không thể xảy ra,” Geun Suk thở dài, đột nhiên cảm thấy may mắn vì có Shin Hye trong cuộc đời mình. “Và cô ta cũng không hẳn là bị tra tấn đến chết. Micky đã giết cô ta.”
Changmin nhíu mày. “Vì sao?”
“Cái Chết có khi lại tốt hơn Đau Đớn. Bae không chỉ tra tấn thể xác người ta, mà lão còn tra tấn cả tinh thần người ta nữa.”
Và cái lý thuyết này cũng được áp dụng với Kim Junho. Sau cái đêm Micky đã giết junho, có những lời bàn tán xung quanh những gì mà Micky đã nói với Junho. Anh đã kéo Junho sát lại và lẩm bẩm nói những lời gì đó mà không ai khác có thể nghe được. Người ta chỉ đoán những gì Micky đã nói, nhưng không ai thật sự biết những nói lời đó là gì.
Có khi nào anh đã nói với Junho về cái chết của Bomi hay không?
Sau đó Changmin nhớ lại lần trước, gần một tuần trước, khi họ gặp nhau trên một cánh đồng hoang vắng.

[F.l.a.s.h.b.a.c.k]
“Còn giờ thì đi đi để anh và Geun Suk có thể thảo luận chi tiết hơn. Anh muốn hạ gục Bae nhanh nhất có thể. Thời điểm hoàn hảo là trong tuần này. Chúng ta không thể đánh mất cơ hội này được.”
[E.n.d.F.l.a.s.h.b.a.c.k]

Đôi mắt của Changmin căng phồng lên khi ngộ ra và Geun Suk cúi thấp xuống, không chạm mắt cậu. “Anh ấy hành động vào tối nay, có đúng không? Và anh ấy sai cậu đến đây để giữ chân tôi!”
“Anh ấy biết cậu sẽ không nghe lời! Tôi xin lỗi.”
Cậu đã theo dõi tin tức trong tuần qua. Cảnh sát đang bao vây các băng nhóm xã hội đen, và hai trong số những ông trùm xã hội đen quyền lực nhất đang đấu với nhau. Sau đó cảnh sát đã không tấn công trong ba ngày, có lẽ là để gây sự bất an và tạo những hy vọng lệch hướng.
Sau đó bản tin chín giờ đã đưa tin về cuộc phục kích lớn nhất thế kỷ. Changmin biết mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu vì thế cậu đã xin lỗi Kibum vì không thể ăn khuya cùng cậu và chạy đi tìm Yoochun. Cậu không thể tìm được Yoochun, nhưng Geun Suk lại gọi cho cậu. Giờ thì cậu đã biết vì sao.
Changmin vụt chạy. Cậu chạy và chạy và cố gắng nghĩ ra tất cả những nơi mà Yoochun có thể đến, nơi mà Yoochun sẽ tìm được Bae. Cậu chạy và chạy và hy vọng rằng cậu có thể đến kịp lúc để giúp anh.

No comments:

Post a Comment